88+ Stt Một Mình Em Bước Đi Vẫn Ổn, Stt 1 Mình Ngắn

1. Đừng khóc một mình em ơi. Về những câu chuyện đâu ai hiểu được.

2. Vậy mà cuối cùng, như một thói quen, vẫn là ta một mình với ta.

3. Thà một mình cô đơn còn hơn hai mình mà cuộc sống vẫn trống trải.

4. Chỉ cần bản thân thấy vui vẻ, một mình hay hai mình đâu phải vấn đề.

5. Em ở một mình vẫn rất ổn cớ sao phải tìm thêm một người khiến em phiền não.

6. Tôi thà chọn cuộc sống cô đơn còn hơn vẫn cảm thấy cô đơn khi ai đó bên cạnh.

7. Tôi thích cái im lặng, thích sự yên tĩnh, nhưng chưa bao giờ thích ở một mình.

8. Sống một mình mãi cũng thành quen. Thành ra lại chẳng muốn quen một ai khác nữa.

9. Khi một mình có thể làm mọi thứ thì những người bên cạnh bỗng trở nên thừa thải.

10. Một mình em cũng có thể hạnh phúc, một mình cũng có thể tự chăm sóc bản thân mình.

11. Chỉ là đôi khi giữa dòng người tấp nập em cũng cảm thấy mình lạc lõng đến nhường nào.

12. Ðường tình thênh thang. Lòng người trái ngang. Một mình em với duyên kiếp không thành.

13. Một mình vào những năm tháng thanh xuân đầy rực rỡ này vốn không phải là điều dễ dàng gì.

14. Một cô gái thông minh sẽ chọn lựa cuộc sống độc thân thay vì bị lừa dối, phản bội và đối xử vô tâm

15. Tôi sợ phải sống đơn độc, sợ phải yêu đương, sợ đi ra ngoài và sợ cả việc mình không làm gì vì sợ.

16. Mệt đến mức muốn bật khóc, có cảm giác một mình phải chống chọi với cả thế giới.

17. Vài năm sau khi gặp lại, nếu anh vẫn một mình, em vẫn một mình, chúng ta hãy trở thành một cặp nhé.

18. Em vẫn thích bản thân cô đơn như thế, không dựa dẫm, không vướng bận, không động lòng, cũng không thất vọng.

19. Xin lỗi, tôi không biết dáng hình nụ cười của mình trông như thế nào, nên tôi có thể không cười có được không!

20. Tự dưng thấy chán, tự dưng thấy cô dơn, tự dưng thấy mình thật nhỏ nhen, tự dưng muốn biến đi đâu đó thật xa.

21. Ta sợ cô đơn đến nỗi cố níu lấy những thứ khiến ta khó chịu. Bởi ít nhất, có chúng ta không cảm thấy một mình.

22. Ở thời điểm nào đó, em sẽ phải tự chống chọi một mình. Vì anh không ở bên, vì có lẽ, anh không thuộc về nơi em.

23. Đừng sợ hãi nỗi cô đơn. Hãy cứ tận hưởng nó. Vì biết đâu sau này đó lại là khoảng thời gian tự do nhất của bạn.

24. Tôi không sợ hãi nỗi cô đơn vì tôi đang tận hưởng nó. Vì biết đâu sau này đó lại là khoảng thời gian tự do nhất.

25. Nếu đã là con đường của bạn, bạn phải tự bước đi, người khác có thể đi cùng, nhưng không ai có thể bước hộ bạn được

26. Không nhất thiết phải là người yêu, người tình hay những gì tương tự. Chỉ cần có cùng ý niệm, người dưng cũng đủ rồi!

27. Đi đến những nơi chốn thân quen, đã từng là kỉ niệm, những con đường mà chúng ta đã qua, nhưng giờ chỉ còn lại một mình.

28. Chúng ta cô đơn, không phải vì chúng ta một mình, mà vì chúng ta nhìn thấy người khác được hạnh phúc khi ta đang một mình.

29. Một ngày trong cuộc sống độc thân tuổi 26 của tôi bắt đầu bằng một ly cafe và kết thúc bằng một bộ phim trong rạp một mình.

30. Vì em là cô gái nhỏ nhắn đã quen sống với những khó khăn quen sống với những buồn tủi đường đời chông chênh đầy ấp lo lắng.

31. Với tôi một mình không phải là cô đơn, một mình để tìm những khoảng lặng của riêng mình hay một chút bình yên trong đó có bạn.

32. Con gái không nên mạnh mẽ quá. Đôi lúc cần phải yếu lòng, cần một chỗ dựa. Nhưng thôi, yếu lòng cho ai xem, rồi biết dựa vào ai.

33. Im lặng không có nghĩa là ngừng yêu thương mà là đã không còn biết nên phải làm gì với tình cảm đó ngoài việc im lặng ngắm nhìn.

34. Chúng tôi bất quá đều là những kẻ lạc lõng và cô đơn, nhung nhớ chút hơi ấm. Ngày đêm lặng lẽ ôm lệ chìm vào dòng sông trầm lặng.

35. Có một ngày, khi bạn nhìn lại, bạn mới phát hiện ra, những thời khắc khiến bạn sụp đổ, bạn sẽ hiểu rằng, một mình đôi khi cũng tốt.

36. Hãy thử một mình ngồi nhấm nháp thật sâu hương cà phê và khao khát một tình yêu, khi ấy ta sẻ thấy thênh thênh đời là ngàn ân huệ.

37. Trong lòng mỗi người đều có nhiều cách cửa, những đau buồn suy nghĩ. Đôi khi không cần thiết phải mở toang cho mọi người cùng thấy.

38. Đủ thứ mọi chuyện cứ len lõi vào tôi! Muốn tịnh tâm ở một nơi nào đó thật yên tĩnh và quên đi những suy nghĩ lo toan trong cuộc sống.

39. Điều tàn nhẫn nhất có lẽ là, bạn nhận ra mình chẳng có quyền gì để trách cứ một ai đó khi họ không dành sự dịu dàng duy nhất cho bạn cả.

40. Mình vẫn thường như thế này, ngồi một góc làm mọi thứ linh tinh một mình. Thật yên tĩnh. Một thế giới riêng mà chẳng ai có thể bước vào.

41. Trong khi đúng cũng như sai, nói thật cũng như nói dối, tôi chẳng biết nên làm gì. Có lẽ khi tôi nói dối họ nghĩ giống tôi nói thật hơn.

42. Cô đơn nhất không phải là khi ở một mình. Mà cô đơn nhất là khi xung quanh có rất nhiều mối quan hệ nhưng không có nỗi một người hiểu mình.

43. Đường còn dài, từ giờ đến khi chết vẫn còn xa lắm. Vậy nên đừng tuỳ tiện để ai có quyền hành hạ tổn thương trái tim ta… thật là không đáng!

44. Cô đơn lâu quá, con người ta đâm ra nghi ngại hay thậm chí đề phòng những mối quan hệ mới, mà họ cho rằng hạn sử dụng sẽ không hề lâu dài.

45. Cuộc đời này còn dài đến thế, em không muốn anh phải độc bước một mình. Cuộc đời này còn dài đến thế, sao anh nỡ để em phải độc bước một mình.

46. Vẫn cảm nhận được yêu thương của người trở về, nhưng trải qua bao lần bị bỏ rơi, hắt hủi thì dường như mọi cảm xúc của hắn cũng chai lì hơn.

47. Nếu như em chỉ có một mình, anh vẫn yêu em, đúng không? Nếu một buổi sáng, nhìn thấy em quay về mệt mỏi, anh vẫn sẽ cười, và ôm em, đúng không.

48. Sống một mình cũng tốt, cười nói những ngày vô tư. Làm những điều mình thích, đến những nơi mình muốn. Ăn bao nhiêu món quen thuộc, yêu đời tự do.

49. Thôi nhé khép lại tất cả… chôn chặt vào con tim ,vùi lấp khoảng không trong tâm hồn… chẳng luyến tiếc… đóng cánh cửa tâm hồn một mình em bước tiếp.

50. Với tôi một mình không phải là cô đơn, một mình để tìm những khoảng lặng của riêng mình hay một chút bình yên trong đó có bạn. Chỉ đơn giản vậy thôi.

51. Hóa ra không phải cứ sâu đậm là sẽ được bền lâu, hóa ra cùng nhau trải qua bao nhiêu giong gió rồi đến lúc cũng phải tời nhau trước một trận mưa rào.

52. Luôn trải qua mọi thứ một mình chính là cảm giác khổ sở nhất trên đời. Một mình buồn, một mình khóc, một mình phát điên rồi lại một mình lau nước mắt.

53. Thích cảm giác này. Thoải mái không muộn phiền, không suy nghỉ, lo toan về cuộc sống, giải tỏa tất cả khiến tôi thu gọn mình lại. Sống càng nội tâm hơn.

54. Cảm thấy cô đơn giữa dòng đời là một chuyện rất bình thường. Chỉ là những bình thường đó đôi khi cứ lặp đi lặp lại đến bất thường.

55. Có lẽ sẽ không bao giờ trông chờ vào cái gọi là ý thức nữa. Bây giờ hầu như ai cũng mặc kệ, miễn sao họ thấy có lợi cho mình nhất là được. Muốn sống một mình.

56. Vô thức ta bắt gặp một ánh mắt vô hồn ướt át nào đó trong canh vắng sương mùa đông hiu hắt mà mãi sau này không nhớ nổi ở đâu hay vì sao cô ta đứng đó, một mình!

57. Những ngày ở nhà một mình, mình sợ nhất là không gian tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng tíc tắc của đồng hồ. Mình gọi tiếng tíc tắc ấy là tiếng của cô đơn.

58. Hạnh phúc của đàn bà không đo lường bằng việc có bao nhiêu đàn ông theo đuổi. Hạnh phúc thật sự vốn dĩ chỉ đơn giản trong việc có một người đàn ông vì cô ta mà nguyện chung tình.

59. Tôi có thể tự mình chống đỡ, tự lau nước mắt, nghe nhạc một mình, nói chuyện một mình, viết chữ một mình, tổn thương cũng chịu đựng một mình. Vậy nên cứ yên tâm, tôi sống rất tốt.

60. Nghe nhạc và muốn được lăn lộn trong vòng tay một ai đó. Những lúc thế này thật yếu đuối mà. Bản thân đã luôn là một cô gái mạnh mẽ, vậy mà lâu lâu cứ tưng tửng chưng hửng mà rơi nước mắt.

61. Bước một mình, đôi khi thành thói quen. Trong lòng rất muốn có ai đó bên cạnh, nhưng khi họ xuất hiện thì lại cảm thấy có gì đó sai sai. Vậy là lại cứ lững thững một mình, không biết đến bao giờ.

62. Nhiều khi tự cảm thấy mình phiền phức. Giỏi ảo tưởng vị trí của bản thân trong lòng người khác. Đến khi không còn ai có thể làm cho mình buồn nữa thì chính bản thân mình lại làm mình buồn. Thật điên rồ!

63. Một mình ổn mà, thích mà muốn làm gì làm, chỉ cần bận một chút là quên cô đơn luôn. Đến khi nào có người thực sự muốn yêu mình, lúc đó rồi tính sau đời có bao lâu mà hờ hững.

64. Cuộc sống cho bạn vô vàn những khó khăn mà bạn không được quyền khước từ, chỉ có thể chấp nhận. Mọi chuyện đau buồn như thế nào rồi cũng sẽ qua, đừng mãi cầm chiếc ô che đầu rồi bảo ánh nắng sao không đến.

65. Một mình ổn mà, thích mà, muốn làm gì làm, chỉ cần bận một chút là quên cô đơn luôn, đến khi nào có người thực sự muốn yêu mình, lúc đó rồi tính sau, đời có bao lâu mà hững hờ.

66. Đến lúc biết được quá nhiều sự thật, nhận ra được quá nhiều thứ giả tạo phũ phàng, thì cũng là lúc không còn cảm thấy nhói lòng hay đau thương nữa. Bản thân càng lúc càng im lặng, càng lúc càng chẳng muốn nói.

67. Một mình ổn mà, thích mà, muốn làm gì làm, chỉ cần bận một chút là quên cô đơn luôn, đến khi nào có người thực sự muốn yêu mình, lúc đó rồi tính sau, đời có bao lâu mà hững hờ.

68. Con gái như em, cô đơn quá nên cần lắm yêu thương thực sự. Và đã bao lâu rồi em cũng không nhớ nữa, em chỉ luôn một mình. Thế nên em sẽ phải đi tìm, tìm cho riêng mình thứ hạnh phúc thời thanh xuân cần phải có.

69. Một mình, chán hay không cũng là do bạn. Nếu bạn quá rảnh, bạn sẽ cảm thấy cô độc. Khi bạn bận rồi thì vẫn là cô đơn đấy, nhưng ít ra chẳng bao gìơ đến mức phải bấu víu một thứ tình cảm nửa vời. Một mình vẫn ổn.

70. Tôi thuộc tuýt người tránh né mọi thứ. Từ nhỏ tôi đã áp ước mình có thể mạnh dạn đánh bại mọi thử thách, tôi ngưỡng mộ những cô gái ngoan cường tranh đua với đàn ông. Có lẽ trong thâm tâm tôi biết mình là kẻ yếu đuối.

71. Tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ hành hạ mình bằng cách bỏ ăn nếu gặp phải tổn thương, vì như thế sẽ chỉ có hại đến một mình thôi. Nhưng trải rồi mới thấy, là tâm trạng chẳng thiết tha cái gì, chỉ muốn lặng yên một chỗ.

72. Họ thường chỉ nghĩ rằng mình sẽ đánh đổi cái mình không thích khi ở với gia đình để nhận lấy cái mình thích khi ở một mình. Rất tiếc, đương nhiên bạn phải đánh đổi cả cái bạn thích, và phải nhận lấy cả cái bạn không thích.

73. Cảm giác có vẻ thoải mái hơn so với cái ngày thất bại. Nhưng nghĩ về chuyện khác thì càng thấy khó khăn, con người hôm nay khác với con người hôm qua. Không có lý tưởng Không biết mình muốn gì là điều đáng sợ và kinh khủng.

74. Quá khứ có thế nào rồi cũng sẽ đến lúc ngủ yên. Giờ này em sẽ điềm nhiên một mình bước trên con đường hai ta vẫn từng qua. Cơn gió se lạnh vô tình tạt ngang khiến em có thể sẽ cảm thấy một chút chông chênh. Nhưng không sao cả!

75. Độc thân quá lâu, tự dưng cảm thấy một mình cũng tốt. Thích đọc sách thì đọc, mệt thì nằm ngủ, đói thèm thì cứ ăn thỏa thích. Không muốn nói chuyện với ai nữa thì cứ tắt máy im lặng một buổi, đi du lịch hoặc cứ ru rú trong nhà cũng tốt biết bao.

76. Khi bạn nhận ra không ai còn như trước nữa, ai cũng lớn rồi chỉ là bản thân vẫn muốn mãi như đứa trẻ vô tư không suy nghĩ hậu quả trước sau. Và mình ngày một tệ đi khi lại trở thành người trước đây mình từng ghét nhất. Tự hỏi bao giờ mới chịu lớn đây?

77. Đến một lúc nào đó, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Hân hoan cũng im lặng, buồn đau cũng im lặng. Thi thoảng, chỉ muốn lùi vào một góc quen thuộc, thấy khổ hạnh nào rồi cũng nhẹ nhàng như mây trời. Cuộc đời cứ thế biên niên cô đơn.

78. Từ ngày người rời đi, tôi vẫn ở con phố ấy, đi làm bằng chiếc xe cũ ngày xưa người chở, mỗi độ thu về vẫn nhìn ngắm những hàng cây thay lá, thay cả một trời thương nhớ, vẫn nghe đi nghe lại bài hát ngày trước đêm nào người cũng ôm tôi vào lòng mà ru tôi ngủ.

79. Đôi lúc, em hay nghĩ bản thân là kẻ chẳng ai cần đến. Khi em ở một mình hay lẫn trong đám đông náo nhiệt, em hoàn toàn bị che lấp, cứ như hòa vào màu tối u buồn. Em đứng giữa đời, chợt cảm thấy như ở nơi tận cùng Trái Đất, không có ai hết, em một mình, họ có nhau.

80. Một mình không có nghĩa chỉ riêng mình họ ở góc nào đó. Mà ở một khung trời nọ, có họ, có bạn họ, có rất nhiều người xung quanh họ cùng trò chuyện, hàn thuyên với họ nhưng tận sâu bên trong họ, sau lớp mặt nạ kia là một tâm hồn lẻ loi, cô độc, không ai có thể hiểu được.

81. Có những lúc muốn tìm ai đó để nói chuyện nhưng lật giở danh bạ một hồi lại không biết nên nhắn tin hay gọi điện cho ai. Cuối cùng lại bấm thoát ra. Thật sự muốn tâm sự cùng ai đó nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Cuối cùng lại im lặng, tự nhủ với bản thân, ngày mai sẽ ổn thôi.

82. Một mình trong khuya vắng, đối diện với chính lòng mình, có biết bao nỗi niềm cứ ào ạt đổ về, có cảm xúc tưởng chừng đã lãng quên bỗng sao tự dưng nối gót tìm lại… trong những giây phút thinh lặng quý giá, tâm hồn chợt xuyến xao khi bắt gặp khúc tình ca du dương, day dứt một mình.

83. Tôi hay lủi thủi một mình. Bởi từ nhỏ tôi đã hiểu sự xuất hiện của mình không nên có. Tôi không muốn sự có mặt của mình làm phiền tới người khác, cũng như không muốn người khác chú ý đến tôi. Bạn cùng khoá chưa bao giờ tiết lộ những tin đồn , thầy cô cũng coi như tôi không hiện diện.

84. Một mình nhưng đâu phải em sẽ cô đơn đúng không anh? Em sẽ gặp gỡ những người bạn mới nơi vùng đất mới. Rồi chia sẻ cùng họ câu chuyện về quãng đời và những trải nghiệm mới tinh về vùng đất của họ. Biết đâu em lại gặp những người chung một lý tưởng rồi quyết định mình sẽ ở lại vùng đất mới.

85. Có đôi khi, tôi chỉ muốn một mình đi ra ngoài một lát. Không phải cô độc, cũng không phiền não mà là muốn yên lặng suy nghĩ; không phải muốn ngắm cảnh, cũng chẳng phải hưởng thụ, chỉ đơn giản muốn tìm lại bản thân mình; không phù phiếm, không hỗn loạn, chỉ muốn tâm trạng thoải mái nhất thôi.

86. Có đôi khi, tôi chỉ muốn một mình đi ra ngoài một lát. Không phải cô độc, cũng không phiền não mà là muốn yên lặng suy nghĩ. Không phải muốn ngắm cảnh, cũng chẳng phải hưởng thụ, chỉ đơn giản muốn tìm lại bản thân mình. Không phù phiếm, không hỗn loạn, chỉ muốn tâm trạng thoải mái nhất có thể.

87. Một mình nhưng đâu phải em sẽ cô đơn đúng không anh? Em sẽ biết tự học cho mình những bài học mới, bài học khi không còn anh che chở, bài học về kỹ năng đối diện với mọi thứ một mình. Bài học về trách nhiệm của bản thân vì em chính là người quyết định mọi thứ cho chuyến đi mà chẳng phải ai khác.

88. Hoá ra cuối cùng thứ làm chúng ta chỏng chơ trống trải nhất không phải là cảm giác một mình, mà là từ đầu đến cuối ở bên cạnh một người không hề coi mình là duy nhất trong lòng họ. Rốt cục, trong cuộc tình này, chỉ có mỗi riêng mình tự tồn tại, tự tay trái ủ ấm tay phải, tự thương hại lấy chính bản thân!

89. Dẫu phía trước có tăm tối thì cũng hãy tin rằng đêm tối qua đi bình minh sẽ lại đến, cuối đường hầm sẽ luôn có ánh sáng. Trời cao đất rộng nhất định sẽ có con đường thuộc về riêng mình, chỉ là tạm thời sai đường mới đi vào ngõ cụt, quay đầu lại tìm cho mình con đường mới, nhất định có lối thoát nơi đâu đó.

90. Anh cứ vui vẻ với cuộc sống của anh đi. Em sẽ không làm phiền anh nữa đâu, sẽ không chúc anh ngủ ngon mỗi tối nữa, sẽ không bất chợt nói em nhớ anh nữa. Sẽ không cài bài nhạc chờ anh thích nữa, em sẽ xóa hết những gì thuộc về anh những tin nhắn từ những ngày đầu em yêu anh. Em sẽ bước đi trên con đường em đã chọn…


# Xem thêm